
Tôi còn nhớ lần đầu tiên cầm cuốn Harry trên tay, lúc đó nhà xuất bản còn in khổ nhỏ, và lúc đó, nếu nhớ ko lầm thì tôi học lớp 6 hay 7 gì đó! Cứ thế, mỗi tuần đều đặn dành tiền để mua, thằng em lúc đó còn nhỏ, chẳng bít Harry Potter là gì. Sau này, nó cũng đâm ra nghiền ngẫm, y chang chị nó lúc trước.

Cứ thế đọc xong tập này, lại tiếc nuối, đọc đi đọc lại nhiều lần và chờ đợi đến khi có tập sau.Đến bây giờ, khi đã hoàn toàn, kết thúc 7 tập thì tôi đã bước sang tuổi 21 ^__^ 1 chặng đường cũng khá là xa nhỉ hìhìhì ( khá là già hơn nữa há



Đêm qua, cả khu chung cư cúp điện,từ 6h chiều ngồi bùn chán, lôi Harry tập 7 ra đọc tiếp, tôi còn nhớ mình bắt đầu đọc lúc 7h 15pm ở trang 412 và khi đọc xong, trang cuối cùng là 785, lúc đó vừa đúng 11pm, nhắn tin cho anh bảo là " anh ơi,em đọc xong Harry rùi nè :) "
hì, anh thì hốt hoảng bảo là "trời đất, nãy giờ đọc ko nghỉ luôn đúng ko ", còn nhớ anh dặn là " em đọc tý thôi rồi đợi có điện thì đọc tiếp, ko thôi mờ mắt đó nha " : hì hì tại em mê mẩn anh àh, cúp điện thì bùn lắm, mà lại ko có gì làm nữa mà, em ngồi ngay cây đèn điện sạc cũng ko tối mấy đâu anh hehehe .


....
"Cái thẹo ko còn đau nữa suốt 19 năm qua.Tất cả đã bình yên " mỉm cười khi đọc xong câu cuối cùng.Uh, tất cả, sóng gió đã qua, tất cả đã bình yên!

Nuối tiếc lắm vì biết là chẳng còn có thể trông đợi được đọc Harry tập tiếp theo, nuối tiếc lắm vì ko còn có thể chìm đắm vào thế giới phù thuỷ màu nhiệm, để rồi thả hồn theo đó mà tưởng tượng đủ phép màu như hồi còn cấp 2...

Nhưng rồi biết đâu đó, ở nơi nào đó, phép màu vẫn xảy ra ...mà có khi ngay cạnh mỗi chúng ta, nhỉ !

0 nhận xét:
Đăng nhận xét