Daisypath Anniversary Years Ticker
Daisypath - Personal pictureDaisypath Anniversary tickers

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2008

Ngày 27 - Vì đó là em
Ngày 27 - Vì đó là em magnify
Là anh cài bài này làm nhạc chờ cho em nghe

Vì Đó Là Em

[Quang Dũng]

Không cần biết em là ai
Không cần biết em từ đâu
Không cần biết em ngày sau
Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng
Ta yêu em qua đông tàn ngày tận
Yêu em như yêu vùng trời mênh mông

Không cần biết đêm dài sâu
Không cần biết bao gầy hao
Ta ngồi đếm tên thời gian
Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi
Như xa xôi nay quay về gần gụi
Yêu em khi chỉ biết đó là em

Để rồi từ đó ta yêu em không ngại ngần
Để rồi từ đó trong bước chân nghe gần hơn
Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng
Rồi từng chiều đến mang nỗi buồn vô biên

Cho dù biết em rồi đi
Cho dù biết không chờ chi
Nhưng lòng vẫn nghe cuồng si
Nghe trong ta quên đi lòng sầu hận
Ta yêu em chưa bao giờ một lần
Yêu em vì chỉ biết đó là em

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2008

Ngày 22 tháng 7

Ngày 22 tháng 7 magnify
" Nhờ anh bảo em ở nhà, giờ mới trắng ra đó, hùi mới quen, em đen thui!"
hơhơ... cái anh này... em có lúc nào đen thui đâu, hơi hơi đen xíu àh
PS: iu anh

Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2008

Ngày 18 tháng 7 năm 2008

Ngày 18 tháng 7 năm 2008 magnify
Thế là hôm qua có mưa rồi....
Mưa lớn nữa á :)
Lại nắm tay anh đi dưới mưa
Mưa nghiêng nghiêng

Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2008

Ngày 12 tháng 7 năm 2008

Ngày 12 tháng 7 năm 2008

- " Hôm nay là 12 bx ah"

- " Uh huh ox
Hôm này là ngày thứ 760."
- " :)"

Love Paradise

Kelly Chen

You're always on my mind
All day just all the time
You're everything to me
Brightest star to let me see
You touch me in my dreams
We kiss in every scene
I pray to be with you through rain and shiny days

I'll love you till I die
Deep as sea
Wide as sky
The beauty of our love paints rainbows
Everywhere we go
Need you all my life
You're my hope
You're my pride
In your arms I find my heaven
In your eyes my sea and sky
May life our love paradise

You're always on my mind
All day just all the time
You're everything to me
Brightest star to let me see
You touch me in my dreams
We kiss in every scene
I pray to be with you through rain and shiny days

I'll love you till I die
Deep as sea
Wide as sky
The beauty of our love paints rainbows
Everywhere we go
Need you all my life
You're my hope
You're my pride
In your arms I find my heaven
In your eyes my sea and sky
May life our love paradise

I'll love you till I die
Deep as sea
Wide as sky
The beauty of our love paints rainbows
Everywhere we go
Need you all my life
You're my hope
You're my pride
In your arms I find my heaven
In your eyes my sea and sky
May life our love paradise

Mẹ và con gái

Mẹ và con gái magnify
Từ khi lớn, con ko nói con thương mẹ như khi còn chập chững
Vì con là con gái đầu lòng mẹ nhỉ. Mỗi ngày khi nhỏ, mẹ thơm vào má, mẹ tắm, mẹ bồng, mẹ đút cơm....
Là con được ông Ngoại đưa võng cho ngủ trưa, là con........
Là con ngại, hay vì khi lớn rồi, ít khi bày tỏ yêu thương?
Lâu rồi con cũng ko còn thơm vào má mẹ, ko còn ôm mẹ và chẳng dc mẹ ẵm bồng...
Con nhớ lắm!
Con thương mẹ nhiều,mẹ ơi!

Photobucket
Photobucket
Hình chụp ở nhà ông Ngoại.
Phía sau tấm hình, mẹ còn ghi cặn kẽ : " An Phú, 19.3.89. Bé Thảo 31 tháng!"
Mẹ

Đỗ Trung Quân

Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay…
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới !

1986

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2008

Ngày 4 tháng 7 năm 2008

Ngày 4 tháng 7 năm 2008 magnify
Tối hôm qua "Hẹn hò"
Vì là hẹn hò nên 2 đứa ăn lẩu Thái, cụng nhau li trà đá, và yum yum dĩa khoai tây chiên giòn rụm
Nhủ bụng là sẽ ăn kem tươi nữa ớ, nhưng bụng tròn quay ời, 2 cái bụng tròn lẳng.....
Đêm về, con bé khóc rấm rức vì nhớ lúc tối anh bảo : " Thằng cháu nó rủ anh lên KCN BD đi làm...."
Lúc tối phản ứng mạnh bằng 1 câu duy nhất " Không!"
Dù cho là " Anh ko có lăng nhăng đâu, chung thuỷ số 1." Và " 1 tuần anh về 1 lần" hay " 3 ngày anh về 1 lần"
Chẳng phải là những lí do đó, chỉ là " Không thích"
Biết rõ là bản thân yếu đuối , biết rõ là hay mè nheo nhõng nhẽo, biết rõ là rất cần và ko mún Yêu xa. Đã có quá nhiều kinh nghiệm và bài học về nó rồi!
Thấy mình trẻ con quá vì đó chỉ là 1 câu chuyện thoáng qua.......

Lúc sáng Jiu nói là " dễ thương nhỉ" vì là anh lên thăm em,xong lại về quê .
Thỉnh thoảng thấy anh giống ba 1 cách kì lạ! Vì một ng là ng đầu tiên con bé thơm lúc còn nhỏ và vì một ng là ng con bé muốn bên cạnh suốt đời

Sáng nay con bé sổ mũi, hắt-xì liên tục. Đt cho anh bảo là " em bệnh rồi"
" Zạy mà còn đòi tắm mưa!"
" Anh àh, đi chơi đi, ở nhà chán wó"
" Thôi ở nhà đi em, cho đỡ mệt, đang bệnh mà."
" Chiều nay về nhà luôn đi anh, ở nhà được lâu hơn! "
Đã rất muốn bảo anh đừng về vội!
Con bé mè nheo nhõng nhẽo khi bệnh đó!

4.15pm
Đang mưa!

PS: mọi ng đừng cmm entry này nhé! Thanks

Thứ Tư, 2 tháng 7, 2008

Ngày 2 tháng 7 năm 2008


Ngày 2 tháng 7 năm 2008 magnify
Sang tháng 7 rồi.
Ngày đầu của tháng 7, " hẹn hò" với anh. Từ lâu rồi không dùng 2 từ này để nói đến những buổi đi chơi của 2 đứa.
Ngày đầu của tháng 7, đột nhiên anh bảo rằng " em sắp già thêm rồi!"
Có bao h anh lo xa thế đâu nhỉ, còn những 2 tháng nữa cơ mà! Anh của em......!
......
Luôn thấy mình là 1 kẻ mơ mộng, đọc truyện và xem film luôn thích những kết thúc có hậu. Vì thế mà khi em gái hay bạn bè giới thiệu truyện hay film , đều hỏi 1 câu duy nhất " Kết thúc có hậu ko?"
Đợt vừa rồi ra NT, đọc Oxford thương yêu, đọc xong cứ như ng lơ lửng trên mây í, phần vì truyện quá lãng mạn và đẹp đẽ, phần vì khung cảnh trong truyện cứ như trong mơ í. Bây giờ thì lại càng mơ mộng một ngày được du lịch đến Châu Âu để được tận mắt ngắm nhìn và chìm đắm trong nó.... là một ước mơ thôi mà!
Đọc đi đọc lại vẫn thích, thích nhất lúc Kim và Fernando cãi nhau, cười lăn lộn. Nhưng thôi, ko đọc nữa. Đọc nhiều rồi sẽ lại chìm đắm trong đó, mãi mà ko dứt ra được!

"Kim xuống xe, phụ Fernando đem giỏ thức ăn và các dụng cụ dựng lều. Chỗ họ cắm trại nằm ngay một dòng suối, cảnh vật quả thật xinh đẹp và lãng mạn chưa bao giờ trong đời Kim nhìn thấy. Những bông hoa tim tím nở khắp nơi ven suối, bướm vàng bay lượn cùng những chú chim bé nhỏ trên những nhánh cây và dòng nước trong vắt nhìn thấy “những viên kẹo đủ màu”. Cô không hiểu một người như Fernando tìm đâu ra thời giờ để lùng được một chỗ pic-nic lý tưởng như vậy. Anh không nói chuyện gì với Kim, chỉ cắm cúi lo dựng lều. Cô háo hức cúi tìm những trái thông khô, chúng có hình thù như những đóa hồng, thật kỳ lạ." Trích Oxford thương yêu - Dương Thụy

"Khi bước chân đến Anh để được thực hiện ước mơ ngồi trong giảng đường Đại học Oxford, dù đã hai mươi lăm tuổi, Kim hãy còn là một cô gái non nớt chưa kịp trưởng thành. Bốn năm đã trôi, dù cuộc sống không quá biến động nhưng con đường Kim đi qua đã cho cô một hành trang thật đầy ắp. Rồi đây cô sẽ kể với con mình những kỷ niệm không thể nào quên với giáo sư Baddley, người thầy không có khả năng tự đi trên chính đôi chân mình nhưng có một trái tim nhân hậu đã chắp cánh cho biết bao học trò được bay lên cùng ước mơ hội nhập để sánh vai cùng các cường quốc. Cô cũng không quên người thầy mệnh danh "sát thủ máu lạnh" từng làm cô đau khổ thức trắng đêm làm lại bài thi để rồi nhờ đó cô đã ở lại ba năm trong văn phòng có gắn bảng tên bằng đồng kiêu hãnh "Giáo sư Portlock". Và Kim biết, những gương mặt trẻ trung của Mauricio, David Wilson, Vi Vi Le, Yutaka, Lệ Chi....... rồi cũng sẽ xuất hiện trong những giấc mơ hằng đêm da diết nhớ về Oxford. Rồi những anh chàng người Anh cao ráo và quyền quí như hoàng tử William, những cô nàng đúng gốc British tóc vàng, mắt xanh, đẹp sang trọng như công nương Diana cũng sẽ hoài khắc sâu vào trái tim cô dù chưa có dịp kết thân thật gần. Và vẻ thanh bình tuyệt đối của những cây cầu nhỏ bắc ngang những con kênh xinh xắn, những ngôi nhà màu hồng cam của những viên gạch cổ kính ở Cambridge, Birmingham, Edinburgh sẽ hằn sâu vào tâm trí của một người đến từ rất xa nhưng luôn muốn được nói lên câu "I love UK". Hẳn con Kim sẽ hỏi cô điều gì ở thành phố Đại học đó đáng nhớ nhất. Đó là những chuỗi ngày Kim bị "kẻ thù" áp giải tập thể dục lúc mặt trời còn chưa lên, những buổi tối hai người làm việc trong phòng mà bị bọn sinh viên gõ cửa trêu trọc ngoài hành lang, và cả những lúc anh quát nạt cô không thương tiếc vì cái tật ham ngủ ngày. " Trích Oxford thương yêu - Dương Thụy


Mẹ về, nhà đỡ vắng vẻ. Nhưng lại giọng " càm ràm quen thuộc" ko thích nghe nhưng ko nghe thấy lại thấy thiếu!

PS: edit lại sau khi đọc xong cmm của Du: truyện này ko có thật và đúng chỉ là truyện vì nó quá đẹp
Một chốc mơ mộng của bạn T thôi, như 1 truyện cổ tích thời hiện đại!