Daisypath Anniversary Years Ticker
Daisypath - Personal pictureDaisypath Anniversary tickers

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009

Chiếc lá cuối cùng


Chiếc lá cui cùng

- O. Henry -

Trong mt qun nh phia đông Washington, các con đường chy ngon nghoèo mt cách điên di, ct quãng thành nhng di nh gi là “vùng”. Nhng “vùng” này lt thm trong nhng góc và đường cong l kì. Mt con đương ct ngang vi chính nó mt, hai ln. Mt ho sĩ đã có ln khám phá là con đường có th có giá. Ví d như khi mt nhân viên thu ngân cm hoá đơn ca mu v, giy và vi, sau khi đi dc theo đường này bng thy mình đã đi vòng li ch cũ mà không h thu được mt xu nào c!

Thế nên đám ho sĩ chng bao lâu đã kéo đến phường Greenwich, săn lùng phòng cho thuê có ca s thông ra hướng bc, góc mái kiu thế k 18, gác lng kiu Hà Lan, và giá thuê li r. Sau đy h mang vào vài l hp kim thiếc, mt hai cái cho nu ăn dã chiến, và thế là mt “qun cư” thành hình.

Hai cô Sue và Johnsy cùng thuê chung mt căn phòng đơn gin tng trên cùng ca mt toà nhà ba tng lp xp. “Johnsy” thc ra là tên thân mt ca California. H đã gp nhau ti mt hiu ăn trên đường S Tám, và khám phá ra là h có nhng s thích tương đng v ngh thut, rau diếp xon trn dm, và thi trang vi tay áo giám mc. Thế là h cùng thuê chung mt căn phòng.

Đy là vào tháng 5. Vào tháng 11, có mt k ngoi nhp mang theo giá lnh nhưng vô hình, mà các bác sĩ gi là Viêm Phi, rình rp trong “qun cư”, móng vut giá băng qut vào đây đó. Tên gic đã ngang nhiên hoành hành khu phía đông, h gc nhiu nn nhân, nhưng hn ch mi đt chân chm chm qua các li ngõ như bàn c ca my “vùng” nh hp ph đy rêu.

Bn s không xem Thn Viêm Phi như mt quân t già đy hào hip. Người con gái nh vn đã mt máu vì nhng trn gió California thì l ra không đáng cho mt k bt tài già nua bn tâm đến. Nhưng hn đã tn công Johnsy. Thế là cô nm bp, không my c đng, trên chiếc giường st, xuyên qua khung ca s kiu Hà Lan nhìn ra bc tường trơ tri ca căn nhà gch kế bên.

Mt bui sáng, v bác sĩ đy bn rn mi Sue ra hành lang. Ông đang vy cái nhit kế thăm bnh đ mc thu ngân trong đó h xung.

- Cơ may khi bnh ca cô y áng chng ch mt phn mười. Và cơ may này là tuỳ vào vic cô y có ý chí mun sng hay không. Vi cách con bnh ch ngóng ch công ty mai táng đến thì sách thuc nào cũng vô dng. Cô bn nh ca cô đã b ám nh là cô y s không qua khi. Cô y có ý đnh gì không?

- Ch y... ch y mun có ngày nào đó v tranh phong cnh vnh Naples.

- V tranh à? Tht là điên r! Cô y có bn tâm nng n v vic gì không, chng hn v mt người đàn ông nào đó?

Cô Sue kht mũi:

- Mt người đàn ông à? Mt người đàn ông thì có th... mà không, bác sĩ , không có chuyn như thế.

V bác sĩ nói:

- Thế thì là do cô y quá yếu ri. Tôi s c làm mi cách mà khoa hc cho phép. Nhưng mi khi con bnh ca tôi bt đu nhm tính s lượng xe trong chuyến đưa đám ca h thì xem như hiu lc ca thuc men ch còn mt na. Nếu cô có cách khiến cho cô y hi han cô v thi trang mùa đông thì tôi có th đoán chc cơ may là mt phn năm, thay vì là mt phn mười.

Sau khi v bác sĩ đi khi, Sue đi vào phòng v và khóc cho đến khi cái khăn giy Nht tơi t thành bt giy. Ri cô đường b đi vào phòng ca Johnsy vi cái giá v, ming huýt sáo mt điu dân ca M rn ràng.

Johnsy vn nm bp, xem chng không đng đy chút nào dưới tm vi giường, mt hướng v cái ca s. Sue ngưng huýt sáo, nghĩ là bn mình đang ng. Cô sp xếp giá v và bt đu dùng viết và mc đ v hình minh ho cho mt truyn đ đăng trong mt tp chí. Trong khi các ho sĩ tr tui phi dn đường cho Hi Ho bng cách v tranh cho truyn y đ dn đường cho Văn Chương. Khi Sue đang phác ho cái qun bnh bao và gng kính mt tròng ca mt anh hùng (mt tay cao bi bang Idaho), cô nghe mt tiếng nho nh, lp li vài ln.

Cô đi vi đến bên mép giường. Johnsy đang m mt, nhìn ra ca s, và đang đếm, đếm ngược: “mười hai”, và ít lâu sau: “mười mt”, và sau đy “mười”, ri “chín”, ri “tám” và “by” gn như lin nhau.

Sue nhìn chăm chú bên ngoài ca s. Có gì ngoài đy đâu mà đếm? Ch có mt khong sân trng bun nn, và bc tường trơ tri ca mt căn nhà gch xa hơn chng mười thước. Mt dây thường xuân tht già ci, gc vn vo mc nát, leo đến gia bc tường gch. Ngn gió thu lnh đã làm rơi rng đám lá, phơi by các nhánh gn như trơ tri bám vào my mng gch vn v. Sue hi?

- Cái gì vy h b?

Johnsy nói, gn như thì thm:

- Sáu. Bây gi rơi nhanh quá. Ba ngày trước còn gn c trăm, đếm mun nhc đu. Nhưng gi thì d ri. Thêm chiếc na. Gi ch còn li năm.

- Năm cái gì, nói cho Sue ca b nghe nào!

- Năm chiếc lá. Trên cây thường xuân. Khi chiếc lá cui cùng rng thì mình cũng s ra đi. Mình đã biết như thế ba ngày nay ri. Bác sĩ không nói cho bn biết à.

Sue càu nhàu, vi ging khinh mit cao quý.

- Ô hay! Mình chưa bao gi nghe có chuyn điên khùng như vy. My cái lá thường xuân thì có liên h gì đến vic b khi bnh đâu nào? Và b vn thích cái cây này, cô nàng hư đn ơi! Đng có ngc nghếch. Sáng nay ông bác sĩ ni vi mình là cơ may ca b khi bnh hn... xem ông y nói gì nào... ông y nói cơ may chính xác là mười trong mt! Đy cũng bng vi cơ may chúng mình có New York đ đáp tu đin hay đi qua mt toà nhà mi. Bây gi ăn mt tí cháo, ri mua ít rượu vang porto cho cô bé đang bnh, và tht ln cho chính tác gi ăn.

Johnsy vn dán mt ra ngoài ca s:

- Không cn phi mua rượu vang. Thêm mt chiếc na. Không, mình không mun ăn cháo. Thế là còn có bn. Mình mun xem chiếc lá cui cùng trước khi tri ti. Khi y mình cũng s ra đi.

Sue nghiêng mình trên cô:

- Johnsy ơi, b có th ha nhm mt li và không nhìn ra ngoài ca s khi mình làm vic được không? Ngày mai mình phi đi giao my bc v. Mình cn ánh sáng, nếu không mình phi kéo rèm xung.

Johnsy hi, ging lnh tanh:

- Bn có th v trong phòng kia được không?

- Mình mun k bên b. Hơn na, mình không mun b c nhìn mãi my chiếc lá thường xuân vô duyên đó.

- Cho mình biết khi nào bn làm xong, vì mình mun xem chiếc lá cui cùng rng xung. Mình chán ch đi ri. Mình chán suy nghĩ. Mình mun buông xuôi tt c, và th người trôi xung, xung na, như là mt trong my chiếc lá mt mi kia.

Johnsy nhm mt li, mt tái nht, năm yên như la mt cái tượng b sp đ.

- Ráng ng đi. Mình mun kêu ông Behrman lên đ ngi mu cho mình v mt ông th m già cô đc. Mình ch đi mt phút. Đng ca quy cho đến khi mình tr li.

Ông già Behrman là mt ho sĩ sng tng trt bên dưới phòng ca h. Ông đã quá sáu mươi, và có mt chòm râu rm như ông Moses hin thân trên bc điêu khc ca Michael Angelo. Behrman là c mt s tht bi trong ngh thut. Trong bn mươi năm ông vung vy chiếc c mà không h chm gn đến vt áo ca Người Tình. Ông luôn luôn mun v nên mt kit tác, nhưng chưa bao gi bt đu. Trong vài năm nay ông không v được gì ngoi tr thnh thong ít nét quy quá cho gii thương mi và qung cáo. Ông kiếm tin chút đnh bng vic ngi làm mu cho các ho sĩ tr trong qun cư khi h không mun tr theo giá ca người mu chuyên nghip. Ông ung rượu gin lu bù, và vn nói đến kit tác sp đến ca ông. Còn li thì Behrnam là mt ông già nh thó nhưng d tn, hay chi như té tát người nào t ra yếu đui, và xem mình như là con chó gi nhà đ bo v cho hai ho sĩ tr sng tng trên.

Sue tìm gp Behrman khi ông nng nc mùi rượu dâu trong căn phòng nh ti tù mù. Trong mt góc là cái giá v vi khung vi trng trơn, sut hai mươi lăm năm vn ch đi đường nét đu tiên ca mt kit tác. Cô nói cho ông nghe v chuyn hão huyn ca Johnsy, v vic cô nàng – qu tht nh tênh và mng manh như mt chiếc lá - s trôi đi khi s bám víu ca cô vào trn thế vn đã yếu s yếu thêm.

Ông già Behrman, vi cp mt đ sòng sc, ln tiếng kinh thường và chế diu cho nhng điu tưởng tượng ngc nghếch:

- Khn kh! đi sao li có người ngu xun mun chết vì my cái lá rng t mt dây leo vô duyên như vy? Tao chưa bao gi nghe có chuyn này. Không tao s không ngi làm mu cho mt đa n cưa ngu ngc như mày. Ti sao mày li đ ý tưởng khùng điên đy đi vào đu ca nó? Ôi dào, cái con nh Johnsy khn kh!

- Ch y đang yếu lm, và cơn st làm cho đu óc ch y tr nên bnh hon đy nhng mơ tưởng kỳ quái. Được ri, nếu ông không mun ngi làm mu cho tôi cũng được. Nhưng tôi nghĩ ông là mt ông già xu tính – già vô tích s.

Ông Behrman tru tréo lên:

- Mày đúng là đàn bà! Ai bo tao không mun ngi làm mu? Đi lên đi. Tao s đến. C na gi đng h ri tao đã nói là tao sn sàng ngi. Tri ơi! Đây không phi là ch cô Johnsy có th năm bp dưỡng bnh được. Mt ngày nào đy tao s v nên mt kit tác, và bn mình s ri đi nơi khác. Tri ơi! Đúng là phi như thế.

Johnst đang ng khi h lên. Sue buông cái rèm ca xung, ra du bo Behrman đi vào phòng kia. Trong đy, xuyên qua khung ca s h nhìn dây thường xuân vi ni lo s. Ri h nhìn nhau mt lúc, không nói li nào. Mt cơn mưa giá lnh đang p xung dai dng, pha cùng vi tuyết. Trong chiếc áo xanh cũ k, Behrman ngi làm mu, gi làm mt th m n cư, ngi trên mt cái m lt ngược gi làm mt tng đá.

Khi Sue thc gic vào bui sáng sau gic ng kéo dài mt gi, cô thy Johnsy đang vô hn nhìn cái rèm màu sm đã buông xung. Johnsy thì thào:

- Kéo rèm lên. Mình mun nhìn.

Sue mt mi làm theo bn.

- Nhưng xem kìa! Sau trn mưa vùi dp và nhng cơn gió xoáy d tn sut mt đêm dài, vn còn mt chiếc lá thường Xuân da trên bc tường gch. Đy là chiếc lá cui cùng. Vn còn có mu xanh thm gn cung, nhưng vi phn rìa te tua pha mu vàng ca s tàn t, chiếc lá vn dũng cm bám vào cái cành cao dăm by mét cách mt đt.

Johnsy nói:

- Đy là chiếc lá cui cùng. Mình nghĩ chc chn nó đã rng đêm qua. Mình nghe tiếng gió. Nó s rng hôm nay, và mình s chết cùng lúc vi nó.

Sue nghiêng khuôn mt tóp ca cô k cn cái gi:

- Cưng ơi là cưng! Nếu cưng không nghĩ đến chính bn thân cưng thì nên nghĩ đến mình đây. Mình s làm được gì ch?

Nhưng Johnsy không tr li. Ni cô đơn cùng cc nht trên thế gian là mt linh hn chun b tiếp tc cuc hành trình bí n, xa thm. Điu mng tưởng dường như đã m nh cô mnh m hơn khi nhng dây ni buc cô vi tình bn và vi trn thế đã b lơi lng.

Ngày dn trôi, và dù qua khong không xám xt, h vn thy chiếc lá đơn đc bám vào cung ca nó, da vào bc tường. Và ri, khi màn đêm buông xung, gió bc li thi, trong khi mưa vn đp vào các ca s, chy ng c xung theo rìa mái nhà kiu Hà Lan.

Khi đã có đ ánh sáng bui tinh sương, Johnsy, con người vô cm, li ra lnh kéo cái rèm xung.

Chiếc lá thường xuân vn còn đy.

Johnsy nm mt hi lâu nhìn nó. Và ri cô gi Sue, đang quy ni cháo ga trên cái bếp ga. Cô nói:

- Mình là đa hư, Sue à. Có cái gì đó đã khiến chiếc lá vn đy đ cho thy mình qu là đc ác. Mun chết là mt cái ti. Bây gi b có th mang cho mình chút cháo, và ít sa pha chút rượu vang porto, và... không, mang trước cho mình cái gương soi cm tay, ri chèn ít cái gi quanh mình, ri mình s ngi lên đ xem b nu nướng.

Mt gi sau, cô nói:

- Sue à, mt ngày nào đy mình s v cnh vnh Naples.

Ông bác sĩ đến vào bui xế chiu, và khi ông tr ra Sue có c đ đi ra ngoài hành lanh. Ông nm ly bàn tay gy, run ry ca Sue đt trong tay ông.

- Cơ may ngang bng. Vi công chăm sóc tn tu ca cô, cô s thng. Và gi tôi phi đến thăm mt ca khác tng dưới. Người bnh là Behrman – tôi nghĩ chng đâu là mt ho sĩ. Cũng viêm phi. Ông ta già c, yếu đui, cơn bnh li là cp tính. Không có hi vng gì, nhưng tôi s đưa ông đến bnh vin đ được thoi mái hơn.

Ngày kế, ông bác sĩ bo Sue:

- Cô y qua khi cơn nguy ri. Cô đã thng. Bây gi ch cn dinh dưỡng và chăm sóc – ch có thế thôi.

Bui chiu y, khi Johsy đang đan mt cái khăn quàng len mu lam tht đm và xem v rt vô dng, Sue đến bên giường cô, đt cánh tay quanh cô và cũng quanh my cái gi.

- Mình có chuyn này nói cho b biết, cái con chut trng ơi. Ông Behrman qua đi hôm nay bnh vin vì chng viêm phi. Ông y nhum bnh ch trong có hai ngày. Người gác dan tìm thy ông sáng ngày đu tiên trong căn phòng tng dưới, ngt xu vi cái chân đau đn. Đôi giy và qun áo ông y b ướt c, lnh như nước đá. H không th hiu ni ông đã đi đâu trong mt đêm kinh hoàng như thế. Và ri h tìm thy cái đèn bão, vn cháy, và mt cái thang đã b ri khi nơi ct gi, vài cây c tơi t, và nghiên mu mi ít mu xanh và vàng, b nhìn ra ngoài ca s xem, nhìn chiếc lá thường xuân cui cùng trên bc tường đy. B có đt nghi vn ti sao nó không bao gi bay lt pht khi có gió thi không? Cưng ơi, đó là kit tác ca ông Behrman đy - ông đã v nó đúng vào đêm chiếc lá cui cùng rơi rng.