Daisypath Anniversary Years Ticker
Daisypath - Personal pictureDaisypath Anniversary tickers

Thứ Tư, 7 tháng 5, 2008

Ngày 6 tháng 5 năm 2008

Ngày 6 tháng 5 năm 2008 magnify
Sáng qua anh, cùng đi ăn cơm tấm sườn nướng. Sau đó quay về gần nhà anh, uống cafe. Anh thường gọi đó là cafe Ông Tám, sở dĩ thế, là vì người bán là ông bà Tám.
Anh bảo, chiều anh thường ra ngồi đó, vì gió nhiều và mát.

Điều tôi ấn tượng không phải là cafe ngon hay gì gì khác mà là...ôngTám.
Dáng người nhỏ bé, lưng còm kiểu của những người ngoài 70. Quán này- gọi là quán nhưng thực ra nó chỉ có 3 cái bàn nhỏ, kê gần chục cái ghế 4 chân thâm thấp; nằm gần chỗ người ta bày hàng bán Mì Quảng, đông khách, đủ mọi loại người,đủ mọi lọai xe... Ông Tám ngồi đó, 1 mình- móm mém ăn mì gói, tôi bắt gặp, ánh nhìn của ông, sao mà nó xa xăm thế...
Nó làm tôi nhớ ông Ngoại tôi quá, nhớ dáng người, tuy rằng ông tôi cao hơn, và lúc còn sống, không có vẻ lụm cụm và cô độc như thế...
Ông tôi mất khi tôi 7 tuổi, kí ức về ông rất mờ nhạt, chỉ có thể níu giữ lại những buổi trưa ông đưa võng cho tôi ngủ, hay ông pha sữa cho tôi chấm bánh mì. Chỉ có thế, vụn vặt 1 vài thứ...nhưng là dịu ngọt và khắc sâu trong tâm trí trẻ thơ tôi lúc đó, cho đến tận bây giờ....
[....]

0 nhận xét: