Em sẽ kể anh nghe
Về một mùa không nằm trong những mùa tạo hóa
Không phải xuân hạ thu đông mùa mưa mùa gió
Cũng chẳng phải mùa khô hay nắng cháy gió lào
Nhưng anh ơi anh đừng hỏi vì sao
Em chỉ biết đó là mùa Thương nhớ
Em chỉ biết mỗi lần em mơ trong mùa ấy đều gặp đôi mắt biếc
Của anh, của những ai em không hề biết
Chỉ biết rằng nó gợi nhớ đến anh
Anh nhớ không những ngày nắng hanh
Của mùa nhớ khi em thường ngồi đợi
Chờ anh đến và trời cao vời vợi
Những đêm rằm trăng sáng cả mùa thương
Em cũng không quên được những con đường
Hai hàng cây mình đi hoài chưa hết
Những đàn chim qua bốn mùa lá biếc
Đã về đây thành bạn thành đôi.
Em không nhớ xa, sẽ chỉ nhớ gần thôi
Nhớ đến anh và nhớ đến bồi hồi
Nhớ rồi thương và thế là thương nhớ
Anh hiểu không thương nhớ của em !
Thứ Ba, 30 tháng 9, 2008
Mùa thương nhớ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét